
Anh sẽ về Tây Bắc cùng em
Hoa nắng ngày xuân dạo hang Thẩm Lé
Con dốc đứng ngập ngừng thỏ thẻ
Rừng thẳm già mạ chớm nắng đung đưa
Về Tây Bắc anh nhặt bóng vàng trưa
Ngỡ đông đến ùa vào gian phòng nhỏ
Hoa tam giác mạch tháng tư mùa tím rộ
Bàn chân ngại ngần hoa mận trắng Nà Ka
Anh đến cùng em ngày trốn nắng bông đùa
Đến Mộc Châu đôi chặng đường nhọc mỏi
Thác Dải Yếm nước tung tràn bọt sỏi
Mường Sang vách đá cheo leo
Tây Bắc mùa em ơi! thơm nếp xôi
Chợ Mường Lò vụ ngày hội Síp Xí
Cạnh bờ ao nhà sàn trâu gặm nắng
Tản khói bay phía gian bếp lam chiều
Anh đến mùa lúa chín cũng hanh vàng
Đòng phấn trổ ruộng bậc thang ngất ngưởng
Đứng triền cao rộn ràng con nước hát
Guồng quay từ dòng suối đá trong veo
Anh dừng chân đèo Khau Phạ sớm mai
Mù Cang Chải bếp hồng đêm rét đậm
Tìm phía em bàn tay nồng sưởi ấm
Nhà lưng đồi men ngấm bát rượu ngô
Vượt thác ghềnh lắng hương gió đồi đưa
Chiếc khăn Piêu em đánh rơi từ đó
Áo trắng khuy hoa màu ban rừng cũng rộ
Chiếc vòng tay bạc ánh tận cuối đồi
Có gì vui? để em mãi bồi hồi
Anh thở khói kết mây hình núi đá
Phiên chợ tình giữa trưa, thửng thờ về quá bộ
Trắng rừng mơ se sắt vòm trời
Anh sẽ về Tây Bắc cùng phía em
Bởi tiếng khèn ai vẳng xa từ núi gọi
Điệu Mo then suốt đêm chùng giọng nói
Với ánh đèn màu chan chứa hồn vơi
Tháng với ngày hò hẹn giữa trùng khơi
Anh dịu lại chìm bóng mây thấp thoáng
Gội lại mái đầu đường chưa quen bụi lấm
Khe nước ròng từ núi chảy về xuôi
Cổ thụ rừng chè không tuổi tán rợp lay
Bóng đổ xuống ven chiều nhìn phía Bản
Anh bỗng nhớ buổi sơ đầu chạm mặt
Để luyến thương hoài niệm cũ mong về
Tây Bắc mùa này ban vẫn rộ chiều xa.