Hà Giang và con đường mang tên “hạnh phúc”
Thời sự - Logistics - Ngày đăng : 08:15, 16/01/2018
(Vietnam Logistics Review)Nhắc tới Hà Giang, người ta nghĩ đến ngay vẻ đẹp của những cánh đồng hoa tam giác mạch khoe sắc vào mỗi dịp cuối năm. Không chỉ có hoa tam giác mạch, vùng đất này còn mang trong mình một vẻ đẹp đặc biệt trong từng cành cây, ngọn cỏ, những buổi tối sương bay là là trên đỉnh đầu , đến dãy núi trùng điệp, những con đèo, con dốc, khúc cua quanh co và cả Mã Pí Lèng hùng vĩ, Nho Quế xanh ngăn ngắt. Vẻ đẹp còn hiện hữu trong khuôn mặt lấm lem, trong ánh mắt thơ ngây của trẻ em miền núi hay đôi mắt trong veo của những cô gái Lô Lô, cô gái Mông mặc váy xòe sặc sỡ.
Mã Pì Lèng, chắc hẳn là một cái tên không còn xa lạ, luôn là lựa chọn đầu tiên của du khách khi đến với Hà Giang. Địa danh này nổi tiếng bởi cung đường đèo hiểm trở dài khoảng 20km, nằm trên con đường “Hạnh Phúc” nối liền thành phố Hà Giang, huyện Đồng Văn và thị trấn Mèo Vạc. Con đường đèo uốn lượn qua những vách núi, vượt qua đỉnh Mã Pì Lèng ở độ cao 2.000m, dưới chân là vực sâu sông Nho Quế như xẻ đôi một bên là đỉnh Mã Pì Lèng và một bên là Săm Pun (Sam Pun), nơi có cột mốc biên giới và cửa khẩu thông sang Điền Bồng, Trung Quốc. Đèo Mã Pì Lèng tuy không dài nhưng là cung đèo hiểm trở bậc nhất ở vùng núi biên viễn phía bắc, được ví như “vua” của các con đèo Việt Nam. Đèo Mã Pì Lèng với 9 khúc quanh uốn bên vách đá dựng đứng, dưới là vực thẳm hun hút. Con đường đèo như dải lụa quanh co uốn khúc lượn theo sườn núi, một bên là vách núi dựng đứng, một bên là vực sâu thăm thẳm là một thử thách lớn với những ai ưa mạo hiểm. Sau khi vượt qua những con dốc, du khách đặt chân lên đỉnh Mã Pì Lèng, ngỡ ngàng giữa không gian hùng vĩ của núi rừng. Không gì có thể lột tả được hết cái trùng điệp ngàn tầng ngàn lớp của núi, cái trắng xóa huyền ảo của mây, cái thẳm sâu hun hút của vực, với dòng sông Nho Quế xanh ngắt dưới chân núi.
Mỗi dịp cuối năm, khi không khí mùa đông bắt đầu se lạnh cũng là lúc mùa hoa cải vàng trên cao nguyên Hà Giang lại bắt đầu khoe sắc, tô vẽ cho thiên đường vàng Hà Giang thêm sắc màu rực rỡ. Dạo chơi mùa cải vàng Hà Giang, loài hoa ở đâu cũng có, nhưng chẳng thể mang hết cảnh tình sơn cước như cải vàng trên rẻo cao mờ khói. Cao nguyên đá Đồng Văn ngập tràn hoa, tạo nên một bức tranh Thu Đông đa sắc màu tuyệt đẹp. Đứng nơi ven đường, chân núi, sườn đồi, mỏm đá cao, hay trong những nếp nhà trình tường, bạn có thể chiêm ngưỡng được những thảm hoa cải vàng rực rỡ. Tuyệt nhất là khi nắng chiều từng vệt xuống nương cải làm hoa óng lên một màu vàng lộng lẫy.
Hà Giang còn có một con đường thông reo đẹp ngỡ “Đà Lạt” ở Đông Bắc Tổ quốc, đó là dải rừng thông Yên Minh, cảm giác được lang thang giữa rừng thông bạt ngàn, thoang thoảng trong gió lạnh là mùi thơm của nhựa thông non, lắng nghe hương rừng xào xạc của nhánh thông reo. Ở phía Yên Minh, núi vẫn xanh và thông mọc khắp lưng chừng trời, tràn thung lũng, một màu xanh xanh, mát mắt. Những cánh rừng thông Yên Minh trải dài đến vài chục km trên những mảnh đồi thấp. Những rừng thông non bao bọc thung lũng yên bình, quanh năm khí hậu mát mẻ.
Tạm biệt Yên Minh, đến với Phó Bảng, nơi được mệnh danh là “Thành phố ngủ quên”. Không ồn ào như những nơi khác, ở Phó Bảng có cảm giác như thời gian như trôi thật chậm. Vì đường xá xa xôi hơn các nơi khác nên thị trấn Phó Bảng có phần nào tách biệt và ít được biết đến hơn. Thị trấn Phó Bảng nằm sâu bên trong thung lũng cao nguyên đá, nơi bốn bề là núi. Con đường cứ vòng vèo mãi từ dãy núi này sang dãy núi khác, nắng cứ nhảy nhót nơi lưng chừng trời và thung lũng thăm thẳm không một bóng người cho mãi đến khi bất ngờ Phó Bảng hiện ra bằng một thung lũng hoa hồng. Sau những dải mây hoa hồng, Phó Bảng nhỏ nhắn nằm khép mình bên những dãy núi đá tai mèo. Cả thị trấn chỉ có vài chục nóc nhà, nằm rải rác trên con đường chính và một vài nhánh nhỏ. Theo suốt dọc con đường chính, những ngôi nhà nhuốm màu sắc thời gian.
Với Hà Giang, hạnh phúc không chỉ là tên một con đường, mà còn là những gì đọng lại trong mỗi người sau hành trình khám phá vẻ đẹp bình dị nơi đây. Đó chỉ giản đơn là những buổi sáng rong ruổi dọc những con đường uốn lượn trong sương sớm giữa những tán thông cao lớn của rừng Yên Minh, là khi ngồi nhấm nháp ly cà phê chào những tia nắng đầu tiên chiếu trên phố cổ,… |
Vẻ đẹp của Hà Giang không quá rực rỡ, hoa mỹ. Đó là một vẻ đẹp nhẹ nhàng và bình yên, lắng đọng trong từng cảnh vật con người nơi đây. Cảnh vật thiên nhiên đã đẹp như thế, nhưng nét mê hoặc du khách lại chính là những gương mặt hồn nhiên đến ngơ ngác, cái vẻ nhem nhuốc đến tội nghiệp mà rất đỗi đáng yêu của các em nhỏ địa phương; là những tiếng cười và ánh mắt của những đứa trẻ vô tư chơi đùa bên ruộng cải trong cái lạnh của vùng núi cao; là những cái vẫy tay, là tiếng chào bi bô, dành cho những vị khách đến phương xa. Chỉ cần như vậy thôi, đã thấy cuộc sống sao an yên đến lạ.
Với Hà Giang, hạnh phúc không chỉ là tên một con đường, mà còn là những gì còn đọng lại trong mỗi người sau hành trình khám phá vẻ đẹp bình dị nơi đây. Đó chỉ giản đơn là những buổi sáng rong ruổi dọc những con đường uốn lượn trong sương sớm giữa những tán thông cao lớn của rừng Yên Minh, là khi ngồi nhấm nháp ly cà phê chào những tia nắng đầu tiên chiếu trên phố cổ, là khi đứng trên đỉnh Mã Pì Lèng, thu vào tầm mắt sản phẩm kỳ vĩ của thiên nhiên, là khi chạm vào cột cờ ở địa đầu tổ quốc, hay chỉ là những ánh mắt trẻ thơ trong veo trên cánh đồng hoa tam giác mạch. Đến với Hà Giang, người ta sẽ nhận ra rằng, hạnh phúc không phải là điều gì đó to lớn ở xa tầm với, mà nó lại hiện hữu trong những thứ bình dị và bé nhỏ nhất.