Ngược lại, các vùng Tây Nguyên, đồng bằng sông Cửu Long và miền núi phía Bắc vẫn gặp nhiều khó khăn trong việc áp dụng ESG. Đặc biệt, vùng đồng bằng sông Cửu Long đối mặt với các vấn đề nghiêm trọng như xâm nhập mặn và sụt lún đất, ảnh hưởng trực tiếp đến sản xuất và sinh kế của người dân. Chỉ 12% doanh nghiệp tại đây cho biết đang xây dựng chiến lược ESG, một con số đáng báo động so với các vùng khác.
Sự khác biệt này không chỉ phản ánh vấn đề cơ sở hạ tầng và tài chính, mà còn cho thấy sự thiếu nhất quán trong hỗ trợ chính sách từ trung ương đến địa phương. Việc ưu tiên phát triển bền vững tại các khu vực chịu nhiều tác động của biến đổi khí hậu cần trở thành trọng tâm trong chiến lược ESG quốc gia.
ESG đóng vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy sự phát triển cân bằng và bền vững tại các vùng kinh tế. Trụ cột Môi trường, với các giải pháp như quản lý chất thải và năng lượng tái tạo, giúp giảm thiểu tác động tiêu cực từ biến đổi khí hậu. Ở đồng bằng sông Cửu Long, nhiều doanh nghiệp đã thử nghiệm các mô hình nông nghiệp tuần hoàn, chẳng hạn như trồng nấm trên rơm rạ thải từ vụ mùa.
Trụ cột Xã hội tập trung vào cải thiện điều kiện lao động và thúc đẩy phúc lợi cộng đồng. Ví dụ, các doanh nghiệp trong lĩnh vực năng lượng tại Tây Nguyên đã đầu tư vào các chương trình đào tạo nghề, tạo việc làm ổn định cho lao động địa phương.
Trụ cột Quản trị đóng vai trò kết nối, đảm bảo tính minh bạch và hiệu quả trong các dự án phát triển. Các doanh nghiệp tại đồng bằng sông Hồng đã tiên phong ứng dụng công nghệ số vào quy trình quản trị, giúp giảm thiểu rủi ro và tối ưu hóa chi phí. Những thực hành này không chỉ nâng cao năng suất mà còn xây dựng lòng tin với đối tác quốc tế.
Để thúc đẩy ESG tại các vùng kinh tế kém phát triển, cần thực hiện ba giải pháp chính. Thứ nhất, chính phủ cần triển khai các chính sách đặc thù, tập trung vào hỗ trợ kỹ thuật và tài chính cho các doanh nghiệp nhỏ và siêu nhỏ. Các quỹ vay ưu đãi và chương trình giảm thuế cho doanh nghiệp tại vùng đồng bằng sông Cửu Long hoặc miền núi phía Bắc sẽ là động lực mạnh mẽ.
Thứ hai, xây dựng các dự án thí điểm về ESG ở từng vùng kinh tế là cần thiết để tạo mô hình mẫu. Chẳng hạn, chương trình trồng cây rừng và phát triển du lịch sinh thái ở Tây Nguyên có thể kết hợp với việc nâng cao nhận thức cộng đồng về bảo vệ môi trường.
Thứ ba, cần tăng cường sự hợp tác giữa các doanh nghiệp trong và ngoài nước. Việc kết nối các doanh nghiệp vùng miền với các đối tác quốc tế sẽ giúp mở rộng cơ hội đầu tư, trao đổi công nghệ, và chia sẻ kinh nghiệm thực hành ESG hiệu quả.