Thể chế hóa: Cầu nối giữa lý thuyết và thực tiễn
Một nghị quyết, dù mang tầm chiến lược và định hướng đúng đắn, chỉ có thể phát huy hiệu quả khi được thể chế hóa bằng các văn bản pháp luật và chính sách cụ thể. Đây là cách để biến những tư tưởng và mục tiêu lớn thành hành động thiết thực.


Tại Việt Nam, Nghị quyết 57 đã đề ra hàng loạt giải pháp đổi mới như hoàn thiện thể chế, tăng cường đầu tư vào nghiên cứu và phát triển (R&D), và khuyến khích doanh nghiệp tham gia vào các hoạt động đổi mới sáng tạo. Tuy nhiên, việc triển khai những giải pháp này vào thực tế vẫn gặp nhiều thách thức, đặc biệt là trong việc đồng bộ hóa giữa các ngành và các cấp.
Tiến trình thể chế hóa Nghị quyết 57 tại Việt Nam
Việc thể chế hóa Nghị quyết 57 đòi hỏi một lộ trình cụ thể với sự tham gia của nhiều bên liên quan.
Đầu tiên, cần hoàn thiện khung pháp lý để hỗ trợ các hoạt động khoa học, công nghệ và đổi mới sáng tạo. Điều này bao gồm việc sửa đổi các luật hiện hành như Luật Khoa học và Công nghệ, Luật Doanh nghiệp, và Luật Ngân sách Nhà nước, nhằm tạo điều kiện thuận lợi hơn cho nghiên cứu và phát triển.
Thứ hai, các cơ chế hỗ trợ tài chính cần được triển khai mạnh mẽ hơn. Chính phủ đã đưa ra kế hoạch tăng tỷ lệ chi ngân sách cho khoa học và công nghệ lên 2% GDP trong 5 năm tới. Đồng thời, cần thiết lập các quỹ đầu tư mạo hiểm và quỹ đổi mới sáng tạo để khuyến khích doanh nghiệp và cá nhân tham gia vào lĩnh vực này.
Thứ ba, việc xây dựng các trung tâm đổi mới sáng tạo tại các thành phố lớn như Hà Nội, TP.HCM và Đà Nẵng là bước đi quan trọng để tạo ra những "vùng đất hứa" cho khoa học và công nghệ. Những trung tâm này không chỉ là nơi nghiên cứu mà còn là cầu nối giữa các nhà khoa học, doanh nghiệp và nhà đầu tư.
Thách thức trong việc áp dụng Nghị quyết 57 vào đời sống
Mặc dù đã đạt được những tiến bộ nhất định, quá trình thể chế hóa Nghị quyết 57 vẫn đối mặt với nhiều thách thức lớn.
Thứ nhất, sự phối hợp giữa các bộ, ngành và địa phương còn chưa đồng bộ, dẫn đến tình trạng chồng chéo hoặc thiếu thống nhất trong việc triển khai các chương trình đổi mới sáng tạo.
Thứ hai, hệ thống quản lý hành chính vẫn còn nhiều rào cản, đặc biệt là trong việc phê duyệt các dự án nghiên cứu và giải ngân kinh phí. Nhiều nhà khoa học cho biết họ phải dành quá nhiều thời gian cho các thủ tục hành chính thay vì tập trung vào công việc nghiên cứu.
Thứ ba, nhận thức của cộng đồng và doanh nghiệp về vai trò của khoa học và công nghệ vẫn còn hạn chế. Trong khi nhiều doanh nghiệp lớn đã bắt đầu đầu tư vào R&D, phần lớn doanh nghiệp nhỏ và vừa (chiếm hơn 90% tổng số doanh nghiệp tại Việt Nam) vẫn chưa nhận thấy lợi ích của đổi mới sáng tạo.
Giải pháp để thể chế hóa hiệu quả Nghị quyết 57


Thể chế hóa Nghị quyết 57 là bước đi không thể thiếu để đưa những mục tiêu lớn lao về khoa học, công nghệ và đổi mới sáng tạo vào cuộc sống. Đây không chỉ là trách nhiệm của chính phủ mà còn đòi hỏi sự tham gia tích cực của doanh nghiệp, cộng đồng khoa học và toàn xã hội.
Chỉ khi các rào cản được tháo gỡ và các chính sách được triển khai đồng bộ, Việt Nam mới có thể xây dựng một nền tảng vững chắc cho sự phát triển bền vững và hội nhập sâu rộng, hiện thực hóa khát vọng trở thành quốc gia phát triển vào năm 2045.